Sunday, September 13, 2009

Đại Tá Hoàng Đạo Thế Kiệt



Bà Quả Phụ Trung Tướng Nguyễn Văn Thịnh

Trung Tướng Nguyễn Bão Trị và Bà Quả Phụ Trung Tướng Lê Nguyên Khang TQLC


Đặc San Liên Hội Cựu Chiến Sĩ đầu tiên tại Hoa Kỳ


Ông Bà Chánh Án Nguyễn Trọng Nho


Gia Đình Cố Đại Tá Hoàng Đạo Thế Kiệt



Toán Phủ Quốc Kỳ VNCH





ĐƯA TIỄN BÁC HOÀNG ĐẠO THẾ KIỆT

Thù nước còn đây! Nỡ vội vàng!
Vô Cùng Thương Tiếc Bậc Trung Cang!
Thủ đô tị nạn lưu gương sáng,
Cõi tạm đồng hương vọng tiếng vang!
Súng gẫy, chưa quên vòng trách nhiệm!
Gươm mài, vẫn nhớ bọc hành trang!
Lập trường kiên định không chao đảo,
Quốc Cộng lằn ranh vạch rõ ràng!


9.9. 2009
HỒ CÔNG TÂM

Đôi lời vĩnh biệt chiến hữu
THIỀN NĂNG HOÀNG ĐẠO THẾ-KIỆT


Ơ hỡi!
chiến hữu Thiền Năng Hoàng Đạo Thế-Kiệt,
Ta đã bên nhau trải những ngày,
Huy hoàng, cay đắng tay trong tay.
Sớm hôm lặn lội vì dân tộc,
Năm tháng quên mình với chí trai.
Mộng lớn chưa thành sao giã biệt?
Đoạn trường dang dở vội ly khai!
Bạn về cõi Phật mừng xong nợ,
Ta ở trần gian tiếc nhớ hoài.

Ơ hỡi!
chiến hữu Thiền Năng Hoàng Đạo Thế-Kiệt,
Bôn ba tranh đấu quyết vì đời,
Nợ nước đền xong nghỉ thảnh thơi.
Dân tộc ghi công gương dũng sĩ,
Gia đình đau xót cảnh đơn côi.
Nhang trầm tưởng niệm hoà mây gió,
Kinh vọng cầu siêu thấu đất trời.
Chiến hữu tình ta lưu vạn kiếp,
Hận thù Cộng sản kiếp nào nguôi.

Kính chào vĩnh biệt chiến hữu Thiền Năng Hoàng Đạo Thế-Kiệt

Little Saigon, Nam California, ngày 10-9-2009.
KHIẾT CHÂU NGUYỄN-HUY HÙNG
Đại Tá Phụ tá Tổng cục trưởng Chiến tranh Chính trị
Kiêm Chủ nhiệm Nhật báo Tiền Tuyến.


Tiễn Đưa Cựu Đại Tá Hoàng Đạo Thế Kiệt
Tôn Nữ Hoàng Hoa

Ngày đầu tháng 9 tôi được điện thoại cuả ông Trần Thế Cung nói rằng: Bà ơi! Ông Kiệt không xong rồi.
Tôi lặng người một lúc rồi hỏi ông Cung: Không xong là sao. Ông Kiệt vừa nói chuyện với tôi hôm thứ hai vưà rồi mà. Ông Cung ngắn gọn: Bây giờ ông ấy đang ở vào tình trạng hôn mê nhưng ông Cung dặn tôi đừng gọi bà Kiệt vì gia đình chưa muốn thông báo. Hai ngày sau Nha sĩ Đàm Bảo Kiếm lại gọi tôi cho biết. Tôi rất buồn. Những gịot nước mắt bỗng ưá ra.

Tôi gặp cựu Đại Tá Hòang Đạo Thế Kiệt trong sinh hoạt ở Paltalk vào khoảng 2006. Mỗi lần Đại Tá vào Paltalk đều cẩn thận gọi tôi vào. Rồi cứ thế mỗi năm tôi gặp Đại Tá một lần vào tháng 4 là tháng mà CĐVN tại Hoa Kỳ phối hợp với Chương Trình Phát Thanh Bạch Đằng Giang tổ chức lễ Ghi ơn và Vinh Danh Người Lính VNCH.

Đại Tá Hoàng Đạo Thế Kiệt là người tiêu biểu cho đạo đức và hào khí của một quân nhân của Quân Lực VNCH. Từ phẩm cách ôn hoà nhưng cương quyết, nhỏ nhẹ nhưng minh bạch trên lập trường Quốc/Cộng phân minh. Do đó công việc của Đại Tá có đường lối rõ ràng dễ tạo được niềm tin cho người cộng tác.

Bất cứ một công việc khó khăn nào của tôi cũng đều được Cựu Đại Tá chia xẻ và hổ trợ.
Lần nói chuyện sau cùng cũng không xa chỉ cách nay khoảng hai tuần. Cựu Đại Tá đã năng nổ khuyến khích tôi: Bà cố gắng lên nhé! Đừng chán nản nhé. Đại Tá lại nói thêm: Phàm những người muốn chiếm đoạt mọi việc cho mình để thỏa mãn lòng sung sướng. Nhưng sự sung sướng đó rất mong manh và ngắn ngủi. Trong sự chiếm đoạt không phải người khác mà chính ngay bản thân mình bị tàn phá. Tôi thấu hiểu ý nghĩa khuyên răn đó.

Đại Tá thường nói chuyện với tôi vào buổi sáng sau khi đi bộ về. Tôi chả bao giờ nghe Đại Tá than mệt mỏi hay bịnh hoạn gì? Cho nên khi nghe ông Cung thông báo tôi thật bàng hoàng. Tôi không dám nghĩ đến những âm thanh ngậm ngùi xót xa trong những tiếng kèn đồng tiễn đưa vào mộ địa. Tôi vẫn hy vọng cựu Đại Tá sẽ ra khỏi cơn hôn mê bất động. Nhưng...tin từ ông Cung mỗi ngày cho tôi một thất vọng...thất vọng như những ngậm ngùi dấy lên từ tiềm thức nhấp nhô sóng cuộn về những sự hy sinh của người lính VNCH ngoài chiến trận
Đêm đã quá khuya, nhìn trên vách bóng mình xiêu đổ mà những dòng chữ như một đoản khúc tiễn đưa Đại Tá Hoàng Đạo Thế Kiệt vẫn còn dở dang. Đời quả thật vô thường. Hôm qua đây còn hàn huyên chuyện đấu tranh, chuyện thời sự ... Chỉ trong khoảng thời gian không quá 7 ngày nay Đại Tá đã trở thành sương khói. Còn Khối Lập Trường Chung. Còn Lằn Ranh Quốc Cộng. Cuộc đấu tranh chống Việt Gian Cộng Sản vẫn tiếp nối nhưng chặng đường còn lại đã có quá nhiều người bỏ ra đi.. Như sự ra đi của Đại tá Hoàng Đạo Thế Kiệt hôm nay... Như sự ra đi cuả hàng hàng lớp lớp thanh niên VNCH đã hoà tan xương máu vào núi sông. Họ đã chết cho chúng ta sống thì hãy sống xứng đáng hơn trên sự hy sinh hào hùng đó

Tháng ba sóng vỗ ngậm ngùi trên những giòng sông góc biển của đất nước Miền Nam. Đêm là âm vang của những linh hồn chưa siêu thoát. Ngày là nỗi hoang mang sợ hãi tìm đường lánh nạn CS gần kề.

Hình ảnh những người lính VNCH dìu dân qua làn bom lửa đạn do bọn VC ném xuống trên đoạn đường di tản sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm tưởng của người dân miền Nam. Cho dù đã gần 35 năm đi qua . Cho dù khoảng thời gian đang cận kề con đường đi vào nửa thế kỷ. Nhưng thời gian không thể là mồ chôn hủy diệt được những tấm lòng yêu thương đất nước mà trong đó có tấm lòng của Cựu Đại Tá Hoàng Đạo Thế Kiệt, Nguyên Cục Trưởng Cục Chính Huấn Quân Lực VNCH có Đệ Ngũ Đẳng Bảo Quốc Huân Chương

Hôm nay trên những giòng tiễn đưa Đại Tá về cõi bình an. Từ tiếng kèn đồng đưa tiễn trong một âm thanh não nuột réo rắc ngày tháng cũ của thời gian Quân Lực VNCH, trong phút chốc hoài niệm nghe chừng như tiếng trống nhạc quân hành. Nhịp trống như văng vẳng, bập bùng trong ký ức . Từng tiếng kèn đồng chập chùng là chuỗi nhạc buồn rơi cho những âm thanh rào rào để cửa ký ức bật mở cho hình ảnh cuả Đại tá Hoàng Đạo Thế Kiệt vẫn còn sống mãi trong lòng người đang miệt mài đấu tranh chống Việt Gian Cộng Sản qua Lằn ranh Quốc Cộng rõ ràng.

Từ hình ảnh tưởng vọng đó góp lại từ những hình ảnh chung lưng đấu tranh trên đoạn đường lưu vong lãng đãng ước vọng ngày về, chông chênh với tình người lính chiến VNCH ngày nào, đã kết thành hoa. Những cánh hoa đời sẽ không bao giờ tàn phai hương sắc trôi trên sóng nước thời gian và trong lòng người lưu lạc.

Con đường đấu tranh vẫn còn đó. Nhưng nửa chừng Đại Tá lại bỏ ra đi. Bỏ gia đình bạn bè đồng đội và những người thân quen.
Thị giác hoài niệm hình ảnh hài hoà Đại Tá hiện tại và những hình ảnh mờ xa trong khói lửa chiến chinh nay chỉ còn là nhưng bóng dáng lờ mờ đìu hiu bên những buổi chiều bóng xế. Và trước sự ra đi của Đại tá hôm naỵ sẽ là những nỗi buồn u uất lê thê của người thân, quen theo sau cỗ quan tài. Họ sẽ muốn níu kéo lại, muốn tìm lại cho rõ bóng dáng lờ mờ của những ngày hội họp, đấu tranh, thảo luận để ngậm ngùi tiễn đưa cố Đại Tá đến miền Vĩnh cửu.

Riêng với cá nhân chúng tôi xin thắp cố Đại Tá Hoàng Đạo Thế Kiệt một nén hương tưởng niệm. Trước khói nhang lung linh vọng tưởng, chúng tôi xin thay mặt cho Cộng Đồng Việt Nam Tại Hoa Kỳ , kính cẩn tiễn đưa Đại Tá đến nơi an nghỉ cuối cùng và xin cầu nguyện cho hương linh cố Đại Tá được vãng sanh Miền Phật Quốc


Trời đất từ đây xa cách mãi
Cửa Động, Đầu non, Đường lối cũ
Ngàn năm thơ thẩn bóng trăng chơi..
(Tản Đà)

Tôn Nữ Hoàng Hoa
Cộng Đồng Việt Nam Tại Hoa Kỳ






Thiếu Tá Hồ Đắc Huân K2HD/THSQ-QLVNCH

No comments:

Post a Comment

30.4.1975 - 30.4.2010